Ngày xưa tại một quảng trường thành phố nọ ở Ba Tư, có nhà hiền triết
xuất hiện và tuyên bô sẽ giải đáp được mọi thắc mắc của bất cứ ai đến
vấn kế.
Một hôm, giữa lúc mọi người đang say mê lắng nghe lời nhà hiền triết thì
có một mục tử trên núi xuống. Nghe tiếng đồn về sự khôn ngoan thông
thái của nhà hiền triết, anh muốn được chứng kiến tận mắt, nghe tận tai,
và nhất là để hạ nhục ông giữa đám đông. Anh đến gần nhà hiền triết,
trong tay bóp chặt con chim nhỏ và hỏi:
- Thưa ngài, tôi nghe nói ngài là nhà thong thái khôn ngoan, ngài có thể
cho tôi biết con chim tôi đang cầm trong tay là con chim sống hay chết?
Nhà hiền triết biết đó là cái bẫy. Nếu ông bảo rằng con chim còn sống
thì tức khắc người mục tử sẽ bóp cho chim chết trước khi mở bàn tay ra.
Còn nếu ông bảo nó chết, thì người mục tử sẽ mở bàn tay ra để con chim
bay đi. Sau một lúc im lặng trước sự chờ đợi hồi hộp của đám đông, nhà
hiền triết trả lời:
- Con chim người cầm trong tay ấy sống hay chết là tuỳ người. Nếu người
muốn cho nó sống thì nó sống, nếu ngươi muốn cho nó chết thì nó chết.
Ai trong chúng ta cũng khao khát cuộc sống hạnh phúc, an bình vui tươi,
thế nhưng nhiều khi chúng ta chạy theo chiếc bóng mờ của hạnh phúc hơn
là hưởng nếm chính hạnh phúc đang trong tầm tay chúng ta.
Hạnh phúc đích thực là con chim mà chúng ta đang có trong long. Con chim ấy sống hay chết là tuỳ ở mỗi người chúng ta.
Cuộc sống thiếu tình yêu không phải là sống mà chỉ là sự tồn tại.
Không thể sống thiếu tình yêu vì con người sinh ra có một tâm hồn để mà
yêu.