Mình nói ra thì cũng chẳng có gì là buồn cả .
có ai sinh ra lại muốn mình khổ mình nghèo đâu
đã nghèo mà lại không được học thì khổ hơn
muốn biết như người ta thì lại có giới hạn
bạn bè thì có khoảng cách .nhiều lúc tủi chẳng biết than thở .
hay trách ai cả .chỉ vì chữ nghèo cứ đeo bám tôi mãi
phải chăng nghèo cũng là cái tội ư
buồn hoài rồi buồn nữa mài nòn mãi mình mới tìm thấy bạn
mình không hiểu bạn cho lắm vì không biết bạn có hiểu cho mình không
bạn minh là ngôi nhà mới có kiên thức và giàu nghị lực vv
các bạn nào có đọc bài không thể thì hãy giúp mình cho có thể
cùng nhau tâm sự và chia sẻ góp ý và xây dựng mái nhà của minh
chung nhé minh sẽ là người bạn thân cùng tiến không lùi nhé
mình chờ và đợi các bạn đó
riêng minh thì rất hân hạnh làm quen tất cả các bạn
nào cùng nắm tay cùng tiến