Hạ hối hả về đổ nắng xối xả trên từng con phố. Những con phố ngợp nắng đỏ rực hoa phượng, tím sẫm bằng lăng cháy khát khao của tuổi học trò. Tuổi thơ tôi tím biếc những cánh bằng lăng chở đầy ước mơ trong những bước nước rút của đời học trò. Hạ hối hả về đổ nắng xối xả trên từng con phố. Những con phố ngợp nắng đỏ rực hoa phượng, tím sẫm bằng lăng cháy khát khao của tuổi học trò. Tuổi thơ tôi tím biếc những cánh bằng lăng chở đầy ước mơ trong những bước nước rút của đời học trò. Khi mà chồng sách ôn cứ một ngồn ngộn lên, giấc ngủ chỉ là một chút thư giãn giữa hai môn học cũng là lúc bằng lăng khẽ khàng đến như một người bạn tri giao. Bằng lăng là loại cây có tán, thích hợp với vùng đất đồi, đất tạp, có khả năng chống được gió bão cao nên được chọn để trồng khá nhiều ở Hà Nội. Hoa bằng lăng mọc thành từng chùm dài và vươn về phía mặt trời bao trùm lêm khắp tán lá xanh rì vốn có nên từ xa nhìn nó như một đám mây màu tím tinh nghịch đang sà xuống thấp chỉ cần khẽ vươn tay là chạm cả vào màu hy vọng.
Công việc cứ cuốn con người ta theo vòng quay đều đều tẻ ngắt, căn phòng máy lạnh, cơm hộp khiến người ta không muốn thò mặt ra đường, trở về nhà với sự mệt mỏi, mọi thứ xung quanh bỗng trở nên xa lạ. Chiều nay cơn mưa rào ngắn ngủi gọi hơi nóng hầm hập, mùi đất ngai ngái chợt đánh thức kỷ niệm. Sau cơn mưa cây cối bỗng xanh hơn và cái màu tím ấy càng sáng lấp lánh. Đám bạn bè thân thuộc ba gái một trai ngày nào còn chung niềm mơ ước cùng thi vào một trường, một khoa thế rồi ra trường mỗi người một ngả chẳng ai làm đúng với ngành học. Lại thêm một người nữa bước lên xe hoa. Chắc chẳng bao giờ còn cảnh cả hội kéo nhau đi hái hoa bằng lăng để rồi khi mất cặp kính cận tìm nháo nhào mới phát hiện nó đang lấp loá bên một chùm hoa vừa nở. Mà cũng lạ loài hoa này chỉ đẹp khi ở trên cây, khi hái xuống người ta chợt thấy tiếc...Chuyện ngày nào dường như chỉ là tiếng đồng vọng xa xăm.
Mà kể cũng lạ, dường như với tôi những con phố màu tím, đám mây màu tím ấy luôn có mặt cạnh nhau trong những lúc cô đơn, hay khó nhọc trước một quyết định một lựa chọn. Có những cuộc gặp ngỡ liên tục thường xuyên chẳng mang lại điều gì mới mẻ, thế nhưng có những khi chỉ một lần gặp mà làm người ta day dứt khôn nguôi để rồi rất nhiều năm sau vẫn phải ân hận vì chỉ cần một câu nói đã làm mọi sự khác đi rồi. Cũng có những việc đã qua rất lâu nhưng vẫn không thể tự trả lời được mình làm đúng hay sai. Ngoài kia trời vẫn mưa, chú sáo già thỉnh thoảng lại ré lên gọi tên ai một cách mơ hồ. Sau hai năm mọi thứ khác đi nhiều, mỗi người đều có những bước ngoặt, quyết định quan trọng có thể với người này người khác nó là sự bất hạnh nhưng còn đó là sự thể cái tôi của mình. Mạnh mẽ và can đảm, không ân hận khi đã lựa chọn không phải ai cũng làm được.
Băng lăng vẫn tím như lòng tôi. Mọi chuyện cũng như bài toán người ta sẽ tìm được lời giải chỉ có điều cách giải đó có chấp nhận được không. Mỗi lần đứng ngắm bầu trời sao tôi lại nhớ hai vì sao lấp lánh trong những đêm trăng xa thẳm ấy. Cuộc sống chẳng thể đi xa hơn nếu không vượt qua được chính mình và phải biết sử dụng kỉ niệm như một nguồn năng lượng thúc đẩy con người vươn tới những gì tốt đẹp hơn. Lảng tránh cuộc sống và lảng tránh nhau không khó nhưng đối mặt để vượt qua nó, vượt qua chính mình là một thử thách, sát hạch vô cùng khắc nghiệt.
Những đám mây bằng lăng vẫn tím màu khát khao. Có những lúc mải chạy theo những điều hư vô mà người ta quên mất những điều mình đang có, đang hiện hữu đập tan nó để tìm một ảo ảnh giữa đời thường